“Hàng Hàng Lớp Lớp – Giao Linh & Trần Tuấn Kiệt (2018)

Khúc tình ca HÀNG HÀNG LỚP LỚP – 2018 – Giao Linh & Tuấn Kiệt cùng diễn kể tuyệt phẫm của Thầy mình (Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Đông)

Khúc Tình Ca Hàng Hàng Lớp Lớp

Tác giả: Nguyễn Văn Đông                                                                                                                                                     Diễn kể: Giao Linh & Trần Tuấn Kiệt

Còn đây giây phút này

Còn nghe tiếng hát, nụ cười xinh tươi

Còn trong ánh mắt, còn cầm tay nhau

Ngày mai xa cách nhau, một người gối chiếc cô phòng,

Còn người góc núi ven rừng, chân mây đầu gió …

Còn đây đêm cuối cùng

Nhìn em muốn nói chuyện người Kinh Kha

Ngại khơi nước mắt, nhạt nhòa môi em

Người đi giúp núi sông … Hàng hàng lớp lớp chưa về

Người người nối tiếp câu thề – dành lấy quê hương

Hỡi người anh thương, chưa trọn thề ước

Nhưng tình đất nước đâu phải khi – cho mình

Dệt mộng thắm kết luyến thương

Phương trời anh đi, xa xôi vạn lý

Đêm nằm gối súng, trông ánh trăng

Nhưng đôi đường ly cách trong tình thương

Và xin em hiểu rằng – Dù nơi chiến tuyến mịt mờ mưa bay,

Lòng anh vẫn nhớ tình người hôm nay                                                                                                      Đường đi biên giới xa… Lòng này thách với tang bồng

Đừng sầu má phấn phai hồng, buồn lắm em ơi …

Hỡi người anh thương, chưa trọn thề ước

Nhưng tình đất nước – ôi lớn lao không đành lòng

Dệt mối thắm duyên đầu riêng tư

Phương trời anh đi… xa xôi vạn lý

Đêm nằm gối súng, trông ánh trăng

Cho người này gợi nhớ…thương người kia

**Và xin em hiểu rằng, người đi giúp nước nào màng danh chi

Cầu cho đất nước vượt ngàn gian nguy

Đời dâng cho núi sông … Lòng này thách với tang bồng

Đừng sầu má phấn phai hồng, buồn lắm em ơi …

Hỡi người anh thương, chưa trọn thề ước

Nhưng tình đất nước đâu phải khi 

Cho mình dệt mộng thắm kết luyến thương

Phương trời anh đi, xa xôi vạn lý.                                                                                                         

Đêm nằm gối súng, trông ánh trăng

Cho người này gợi nhớ…thương người kia